Trận Đấu Đội Tuyển Bóng Đá Quốc Gia Argentina Gặp Đội Tuyển Bóng Đá Quốc Gia Chile

Trận Đấu Đội Tuyển Bóng Đá Quốc Gia Argentina Gặp Đội Tuyển Bóng Đá Quốc Gia Chile

Tính đến năm 2016, đội tuyển Argentina đã 14 lần vô địch, 15 lần đứng thứ 2 và 4 lần đứng thứ 3.

Tính đến năm 2016, đội tuyển Argentina đã 14 lần vô địch, 15 lần đứng thứ 2 và 4 lần đứng thứ 3.

Các cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất

Tính đến ngày 18 tháng 11 năm 2019, 10 cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho đội tuyển Argentina là:

Ángel Fernández Roca - Argentina

Juan Carlos Lorenzo - Argentina

Đội tuyển bóng đá quốc gia Bỉ[b] chính thức đại diện cho Bỉ tại các giải đấu bóng đá nam quốc tế kể từ trận đấu đầu tiên vào năm 1904. Đội tuyển thuộc thẩm quyền toàn cầu của FIFA và được quản lý ở Châu Âu bởi UEFA—cả hai tổ chức này đều được đồng sáng lập bởi cơ quan giám sát đội tuyển Bỉ, Hiệp hội bóng đá Hoàng gia Bỉ. Các giai đoạn đại diện thường xuyên của Bỉ ở cấp độ quốc tế cao nhất, từ 1920 đến 1938, từ 1982 đến 2002 và một lần nữa từ 2014 trở đi, xen kẽ với các vòng loại hầu như không thành công. Hầu hết các trận đấu trên sân nhà của Bỉ đều diễn ra tại Sân vận động Nhà vua Baudouin ở Bruxelles.

Đội tuyển quốc gia Bỉ tham gia ba giải đấu bóng đá lớn bốn năm một lần. Đội xuất hiện trong giai đoạn cuối của mười bốn Giải vô địch bóng đá thế giới và sáu Giải vô địch bóng đá châu Âu, đồng thời góp mặt tại ba giải đấu bóng đá Thế vận hội, bao gồm cả Giải bóng đá tại Thế vận hội Mùa hè 1920 mà họ đã giành được. Các màn trình diễn đáng chú ý khác là chiến thắng trước bốn nhà đương kim vô địch thế giới—Tây Đức, Brasil, Argentina và Pháp—từ năm 1954 đến năm 2002. Bỉ có sự cạnh tranh bóng đá lâu đời với các đối tác Hà Lan và Pháp, gần như năm nào hai đội cũng thi đấu với nhau từ năm 1905 đến năm 1967 .Quỷ đỏ được biết đến từ năm 1906; câu lạc bộ người hâm mộ của nó được đặt tên là "1895".

Trong sự nghiệp tuyển thủ quốc gia của tiền đạo Paul Van Himst, cầu thủ bóng đá người Bỉ được ca ngợi nhiều nhất trong thế kỷ 20, Bỉ đã về đích ở vị trí thứ ba với tư cách là chủ nhà tại Giải vô địch bóng đá châu Âu 1972. Sau đó, họ trải qua hai thời kỳ hoàng kim với nhiều cầu thủ tài năng. Trong giai đoạn đầu tiên, kéo dài từ những năm 1980 đến đầu những năm 1990, đội kết thúc với vị trí á quân tại Giải vô địch bóng đá châu Âu 1980 và hạng tư tại Giải vô địch bóng đá thế giới 1986. Ở giai đoạn thứ hai, dưới sự dẫn dắt của Marc Wilmots và sau đó là Roberto Martínez vào những năm 2010, Bỉ lần đầu tiên đứng đầu Bảng xếp hạng thế giới của FIFA vào tháng 11 năm 2015 và đứng thứ ba tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2018. Cho đến nay, Bỉ là đội tuyển quốc gia duy nhất trên thế giới đứng đầu bảng xếp hạng FIFA mà không vô địch World Cup hay cúp châu lục (Tây Ban Nha đứng đầu bảng xếp hạng vào cuối năm 2008 mà không vô địch World Cup, nhưng đã giành chức vô địch châu Âu vào năm 1964 và 2008).

Bỉ có trận đấu chính thức đầu tiên vào ngày 1 tháng 5 năm 1904 là trận hoà 3-3 trước đội tuyển Pháp. Trước trận đấu này, đội tuyển chọn lọc của Bỉ có thi đấu vài trận, nhưng trong đội hình có một số cầu thủ Anh, do đó không được tính là trận đấu chính thức. Ví dụ Bỉ thắng Hà Lan 8-0 ngày 28 tháng 4 năm 1901 với sự có mặt của vài cầu thủ Anh. Sau trận đấu này, hai nước láng giềng Bỉ và Hà Lan có truyền thống một năm đấu 2 trận bắt đầu từ năm 1905, thường được tổ chức ở Antwerp và Rotterdam (sau chuyển sang Amsterdam). Vào thời điểm đó, đội tuyển Bỉ thường do 1 ban tuyển lựa quyết định gồm đại diện của 6 hoặc 7 câu lạc bộ lớn.

Biệt danh Những con quỷ đỏ của đội tuyển Bỉ do phóng viên Pierre Walckiers đặt cho sau trận thắng 3-2 trước Hà Lan (Rotterdam, 1906).

Hơn sáu thập kỉ sau, Bỉ trở thành một trong những đội bóng mạnh, tuy không vô địch các giải đấu lớn nhưng đối thủ không dễ vượt qua họ, kể cả ở sân nhà hay sân khách. Chìa khoá thành công của đội tuyển là việc sử dụng bẫy việt vị, một chiến thuật phòng ngự được phát triển trong thập niên 1960, ban đầu tại câu lạc bộ Anderlecht của huấn luyện viên người Pháp Pierre Sinibaldi.

Giai đoạn thập niên 1980 và đầu thập niên 1990 là thời gian mạnh nhất trong lịch sử của Bỉ. Thành tích cao nhất của họ trong giai đoạn này là á quân Euro 1980. Dưới sự chỉ đạo của huấn luyện viên dày dạn kinh nghiệm Guy Thys, người từng chỉ đạo hơn 100 trận đấu chính thức, Bỉ nổi tiếng là 1 đội tuyển tổ chức tốt, thể lực sung mãn, 1 đối thủ khó vượt qua.

Đội tuyển có những cầu thủ trình độ cao như thủ môn Jean-Marie Pfaff, hậu vệ phải Eric Gerets, tiền vệ Jan Ceulemans, và tiền vệ kiến thiết Enzo Scifo. Tuy có một vài trận đấu không tốt với các đối thủ yếu hơn, nhưng họ thường đấu hay khi gặp các đối thủ mạnh. Cho đến tận gần đây, năm 2002, các đội bóng hàng đầu thế giới cũng ngại chạm trán với Những con quỷ đỏ, thậm chí cả nhà vô địch World Cup 2002, đội tuyển Brasil cũng phải chật vật mới thắng Bỉ 2-0 ở trận đấu loại trực tiếp trong giải này. Tuy nhiên kể từ đó, đội tuyển Bỉ dần xuống phong độ, chưa tìm lại được danh tiếng thuở trước.

Sau khi thất bại tại vòng loại World Cup 2006 (lần đầu tiên sau 24 năm), huấn luyện viên Aimé Anthuenis không được gia hạn hợp đồng, và René Vandereycken thay thế Anthuenis từ 1 tháng 1 năm 2006. Tuy vậy ông cũng không đưa được đội tuyển Bỉ vượt qua vòng loại Euro 2008, chỉ xếp thứ 5 ở bảng đấu loại.

Bỉ hiện tại có hàng loạt cầu thủ chuyên môn như các tiền đạo Mirallas, Benteke, Lukaku, Batshuayi, các tiền vệ Fellaini, Witsel, Carrasco, Dembele, De Bruyne, Nainggolan, Mertens và Hazard. Hàng thủ thì có những Kompany, Vermaelen, Alderweireld, Vertonghen cùng các thủ môn Courtois và Mignolet.

Sự xuất hiện của Bỉ tại giải vô địch thế giới (World Cup) phản ánh mức độ xuất hiện của tài năng ở trong nước tại từng thời điểm, giống như ở các đội tuyển Cộng hoà Séc, Hà Lan, hay Thụy Điển. Bỉ đã 6 lần liên tiếp vượt qua vòng loại World Cup (từ 1982 đến 2002), thành tích chỉ kém Ý (12 lần), Argentina (9) và Tây Ban Nha (8). Các đội tuyển khác có số lần vào vòng chung kết liên tục nhiều hơn không được tính do trong số đó có những lần không phải tham gia vòng loại vì là chủ nhà hoặc đương kim vô địch.

Thi đấu một cách nỗ lực ở World Cup, đội tuyển Bỉ đã vượt qua vòng đấu bảng 5 trong 6 lần tham dự từ 1982 đến 2002, trong đó có 4 lần liên tiếp. Một trong những chiến thắng đáng nhớ nhất của họ là trận thắng đương kim vô địch Argentina 1-0 tại trận khai mạc World Cup 1982 tại Camp Nou.

Bốn năm sau, họ có được thành tích tốt nhất ở World Cup trong lịch sử, khi xếp hạng 4 chung cuộc ở World Cup 1986 với những cầu thủ nổi bật như Jan Ceulemans, Eric Gerets và Jean-Marie Pfaff. Bỉ bất ngờ chiến thắng đội bóng được mến mộ Liên Xô với những hảo thủ như Igor Belanov, Rinat Dasayev... 4–3 sau 2 hiệp phụ ở vòng 2, sau đó là Tây Ban Nha ở tứ kết. Tuy nhiên Bỉ chịu khuất phục trước đội vô địch giải Argentina 0–2 ở bán kết. Tại trận tranh giải ba, Bỉ thua Pháp 2–4 sau hai hiệp phụ. Đội trưởng tuyển Bỉ, tiền vệ Jan Ceulemans là cầu thủ Bỉ đầu tiên được lựa chọn vào đội hình tiêu biểu của một World Cup.

Mặc dù bị loại ngay từ vòng 2, màn trình diễn của Bỉ tại World Cup 1990 được đánh giá còn tốt hơn 4 năm trước. Ở trận đấu loại trực tiếp, Bỉ chiếm ưu thế trước Anh, chỉ thua ở những phút cuối của hiệp phụ bởi bàn thắng của David Platt. Enzo Scifo nhận giải Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất và cầu thủ xuất sắc thứ nhì sau Lothar Matthäus.

Tại World Cup 1994, Bỉ thua đương kim vô địch Đức tại vòng 2. Trận đấu đáng nhớ bởi 1 quyết định gây tranh cãi của trọng tài Kurt Röthlisberger. Bỉ không được 1 quả phạt đền khi Josip Weber bị chèn ngã trong vòng cấm. Michel Preud'homme được bầu là thủ môn xuất sắc nhất giải và có tên trong đội hình tiêu biểu.

Ở World Cup 1998, Bỉ cùng đội vô địch Pháp là 2 đội không thua 1 trận đấu nào. 3 trận hòa ở vòng bảng trước Hà Lan, Mexico và Hàn Quốc không đủ giúp họ vào vòng sau. Tại giải này Enzo Scifo và Franky Van Der Elst tham dự World Cup lần thứ 4, lập kỉ lục của Bỉ.

Bỉ khởi đầu World Cup 2002 không thật suôn sẻ, nhưng đội bóng tiến bộ qua từng trận đấu. Đội trưởng Marc Wilmots ghi bàn trong cả ba trận đấu vòng bảng. Ở vòng 2 họ gặp phải nhà vô địch của giải Brasil. Giống như năm 1994, kết quả trận đấu bị ảnh hưởng bởi quyết định không chính xác của trọng tài. Ngay cả người Brasil cũng ngạc nhiên khi trọng tài Peter Prendergast không công nhận bàn thắng mở tỉ số của Marc Wilmots. Kết cục Bỉ thua 0–2. Huấn luyện viên Brasil Luiz Felipe Scolari thừa nhận sau giải rằng Những con quỷ đỏ là đối thủ khó khăn nhất của Brasil ở giải này. Bỉ giành được giải thưởng fair-play (cho đội bóng chơi đẹp). Marc Wilmots cân bằng kỉ lục tham dự 4 kì World Cup của Enzo Scifo và Franky Van Der Elst, tuy nhiên lần tham dự đầu tiên Wilmots không được ra sân. Wilmots cũng lập kỉ lục ghi bàn cho Bỉ tại các kì World Cup với 5 bàn thắng.

Sau World Cup 2002, phong độ đội tuyển không tốt khi họ không vượt qua vòng loại ở 2 kỳ World Cup 2006 và 2010. Năm 2014, với lứa cầu thủ tài năng mới, Bỉ lọt vào đến tứ kết nhưng để thua Argentina. World Cup 2018 được xem là bước ngoặt lớn khi lứa cầu thủ này đã xuất sắc giành huy chương đồng. Tuy nhiên, đội lại gây thất vọng tại World Cup 2022 khi phải dừng bước từ vòng bảng, dù chỉ gặp những đối thủ không được đánh giá cao là Croatia, Maroc và Canada.

Bỉ từng đoạt huy chương vàng môn bóng đá tại Thế vận hội Mùa hè 1920 và huy chương đồng Thế vận hội Mùa hè 1900.

Thành tích của Bỉ tại Giải vô địch bóng đá châu Âu tốt hơn so với World Cup. Thành tích tốt nhất của đội là ngôi á quân năm 1980 tại Ý sau khi thua sát nút 1–2 trước Tây Đức trong trận chung kết. Bỉ là chủ nhà (hoặc đồng chủ nhà) 2 lần, xếp thứ ba năm 1972 và gây thất vọng trong năm 2000 khi là đội chủ nhà đầu tiên bị loại ngay từ vòng bảng.

Sau Euro 2000, phong độ đội tuyển không tốt khi họ không vượt qua vòng loại ở 3 kỳ Euro 2004, 2008 và 2012. Năm 2016 và 2020, với lứa cầu thủ tài năng mới, Bỉ lọt vào đến tứ kết nhưng để thua Xứ Wales và Ý. Bỉ vẫn không thể đạt thành tích tốt hơn khi phải dừng bước tại vòng 16 đội Euro 2024 sau thất bại trước Pháp.

Tính đến 1 tháng 7 năm 2024, 10 cầu thủ khoác áo đội tuyển Bỉ nhiều lần nhất là:

Tính đến 1 tháng 7 năm 2024, 10 cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho đội tuyển Bỉ là:

25 cầu thủ dưới đây đã hoàn thành UEFA Nations League 2024–25.[8]. Số liệu thống kê tính đến ngày 9 tháng 9 năm 2024 sau trận gặp Pháp.

Trước năm 1910, một hội đồng của Hiệp hội bóng đá Bỉ đứng ra lựa chọn cầu thủ.

Đội tuyển bóng đá quốc gia Nga (tiếng Nga: национальная сборная России по футболу, natsionalnaya sbornaya Rossii po futbolu) là đội tuyển bóng đá cấp quốc gia của Nga do RFU quản lý và thuộc Liên đoàn bóng đá châu Âu (UEFA). Sân nhà của Nga là sân vận động Luzhniki ở Moskva và huấn luyện viên trưởng hiện tại của họ là Valeri Karpin.

Mặc dù là thành viên của FIFA từ năm 1912 (với tư cách là Đế quốc Nga trước năm 1917 và với tư cách là Liên Xô năm 1924–1991), Nga lần đầu tiên tham dự FIFA World Cup vào năm 1958. Họ đã vượt qua vòng loại giải đấu tổng cộng 11 lần, với kết quả tốt nhất của họ là vị trí thứ 4 vào năm 1966. Nga là thành viên của UEFA từ năm 1954. Họ đã giành chức vô địch châu Âu lần đầu tiên vào năm 1960 và á quân vào các năm 1964, 1972 và 1988. Kể từ khi Liên Xô tan rã, kết quả tốt nhất của Nga là ở UEFA Euro 2008, khi đội giành được huy chương đồng.

Sau khi Liên Xô tan rã (dẫn đến sự tan rã của đội tuyển bóng đá quốc gia Liên Xô), Nga đã chơi trận đấu quốc tế đầu tiên với México vào ngày 16 tháng 8 năm 1992 với chiến thắng 2–0 trước một đội gồm các cầu thủ Liên Xô cũ, bao gồm một số sinh ra ở các nước cộng hòa thuộc Liên Xô cũ khác.

Được dẫn dắt bởi huấn luyện viên Pavel Sadyrin, Nga nằm trong bảng 5 cho chiến dịch vòng loại cho FIFA World Cup 1994 được tổ chức tại Hoa Kỳ bao gồm Hy Lạp, Iceland, Hungary và Luxembourg. Việc CHLB Nam Tư bị đình chỉ thi đấu đã giảm nhóm xuống còn năm đội. Nga cuối cùng đã vượt qua vòng loại cùng với Hy Lạp với sáu trận thắng và hai trận hòa. Nga đến Hoa Kỳ để bắt đầu một kỷ nguyên mới của bóng đá Nga với tư cách là một quốc gia độc lập. Đội hình Nga gồm những cựu binh như thủ môn Stanislav Cherchesov, Aleksandr Borodyuk và các cầu thủ như Viktor Onopko, Oleg Salenko, Dmitri Cheryshev, Aleksandr Mostovoi, Vladimir Beschastnykh và Valeri Karpin (một số cầu thủ Nga này có thể đã chọn khoác áo đội tuyển bóng đá quốc gia Ukraine nhưng Liên đoàn bóng đá Ukraine đã không được công nhận đúng lúc để cạnh tranh trong vòng loại FIFA World Cup 1994).

Ở giải đấu cuối cùng, Nga được xếp vào bảng B với Cameroon, Thụy Điển và Brasil. Đây được coi là một bảng đấu mạnh với Nga có ít cơ hội vượt qua vòng loại thứ hai. Trong hai trận đầu tiên của họ tại Detroit, Nga thua Brasil 2–0 và Thụy Điển 3–1. Đang căng thẳng về việc bị loại, Nga đã đánh bại Cameroon 6–1 tại San Francisco với Oleg Salenko ghi được 5 bàn thắng trong một trận đấu duy nhất. Nga đã bị loại khỏi giải đấu với ba điểm sau một trận thắng và hai trận thua. Sadyrin sau đó đã bị sa thải sau màn trình diễn tệ hại.

Sau khi Sadyrin bị sa thải, Oleg Romantsev được bổ nhiệm làm huấn luyện viên dẫn dắt tuyển Nga tham dự VCK Euro 1996. Romantsev được kỳ vọng sẽ vượt qua vòng loại Nga cho giải đấu cuối cùng và thể hiện tốt. Trong đội hình của mình, ông đã lựa chọn nhiều cầu thủ từ FIFA World Cup 1994 như Viktor Onopko, Aleksandr Mostovoi, Vladimir Beschastnykh và Valeri Karpin. Trong suốt vòng loại, Nga đã vượt qua Scotland, Hy Lạp, Phần Lan, San Marino và Quần đảo Faroe để kết thúc ở vị trí đầu tiên với tám trận thắng và hai trận hòa.

Tại giải đấu cuối cùng, Nga nằm ở bảng C với Đức , CH Séc và Italia . Bảng C được coi là bảng tử thần với Nga được mệnh danh là đội yếu nhất, và họ đã bị loại sau trận thua 2-1 trước Ý và 3–0 trước Đức dù có hiệp một không bàn thắng ở lượt trận sau. Trận đấu cuối cùng của Nga với Cộng hòa Séc kết thúc với tỷ số 3–3. Đức và CH Séc tiếp tục gặp nhau trong trận chung kết.

Sau Euro 96, Boris Ignatyev được bổ nhiệm làm huấn luyện viên cho chiến dịch vượt qua vòng loại FIFA World Cup 1998 tại Pháp, giữ lại các cầu thủ tham dự Euro 96 như Viktor Onopko, Aleksandr Mostovoi và Valeri Karpin. Ở vòng loại, Nga nằm ở bảng 5 với Bulgaria, Israel, Síp và Luxembourg. Nga và Bulgaria được coi là hai ứng cử viên chính để lọt vào bảng đấu với Israel được coi là một mối đe dọa nhỏ. Nga bắt đầu chiến dịch với hai chiến thắng trước Cyprus và Luxembourg và hai trận hòa trước Israel và Cyprus. Họ tiếp tục với những chiến thắng trước Luxembourg và Israel. Nga đã phải chịu thất bại duy nhất trong chiến dịch với trận thua 1–0 trước Bulgaria. Họ kết thúc chiến dịch với chiến thắng 4–2 trong trận lượt về trước Bulgaria và đủ điều kiện tham dự vòng play-off. Trong trận play-off, Nga đã hòa với Ý. Ở trận lượt đi, Nga đã hòa 1–1. Ở trận lượt về, Nga đã bị đánh bại với tỷ số 1–0 và không thể giành quyền tham dự World Cup.

Sau khi không thể vượt qua vòng loại World Cup tại Pháp, Nga đã quyết tâm vượt qua vòng loại UEFA Euro 2000 do Bỉ và Hà Lan đồng đăng cai. Anatoliy Byshovets được bổ nhiệm làm huấn luyện viên đội tuyển Nga. Ông ấy thực hiện rất ít thay đổi trong đội hình bằng cách gọi lại các cầu thủ từ các thế hệ trước nhưng đã gọi tiền đạo Aleksandr Panov lên đội tuyển. Nga được bốc thăm trong nhóm 4 cho vòng loại với Pháp, Ukraine, Iceland, Armenia và Andorra. Nga và Pháp được coi là những ứng cử viên sáng giá cho hai vị trí đầu bảng với Ukraine là một đối thủ bên ngoài. Nga bắt đầu chiến dịch của họ với ba thất bại liên tiếp trước Ukraine, Pháp và Iceland. Quá phẫn nộ trước kết quả này, Liên đoàn bóng đá Nga đã ngay lập tức sa thải Byshovets và bổ nhiệm lại HLV Oleg Romantsev. Việc bổ nhiệm lại Romanstev làm người quản lý đã mang lại một sự thay đổi hoàn toàn cho chiến dịch của Nga. Họ đã giành chiến thắng trong sáu trận tiếp theo, bao gồm cả chiến thắng 3–2 trước nhà vô địch cuối cùng là Pháp tại Stade de France . Trong trận đấu cuối cùng của họ với Ukraine, một chiến thắng cho Nga sẽ dẫn đến việc vượt qua vòng loại với tư cách là đội thắng của bảng, có thành tích đối đầu tương tự với Pháp (thắng 3–2 và thua 3–2), đồng thời sở hữu hiệu số bàn thắng bại vượt trội. Nga dẫn trước 1–0; tuy nhiên, trận đấu đã kết thúc với tỷ số 1–1 sau một sai lầm của thủ môn Aleksandr Filimonov ở cuối trận. Nga về thứ ba trong bảng, không đủ điều kiện tham dự giải đấu lớn thứ hai liên tiếp.

Oleg Romantsev vẫn là huấn luyện viên của đội tuyển quốc gia để giám sát chiến dịch vòng loại của họ tham dự FIFA World Cup 2002 tại Hàn Quốc và Nhật Bản. Ở vòng sơ loại, Nga nằm ở bảng 1 với Slovenia, CHLB Nam Tư, Thụy Sĩ, Quần đảo Faroe và Luxembourg. Nga một lần nữa được coi là ứng cử viên thích hợp để vượt qua vòng loại cùng với Thụy Sĩ hoặc CHLB Nam Tư. Nga đã kết thúc chiến dịch của họ ở vị trí đầu tiên để vượt qua vòng loại trực tiếp với bảy trận thắng, hai trận hòa và một trận thua.

Nga được xếp vào bảng H với Bỉ, Tunisia và Nhật Bản. Trong trận đầu tiên của họ, Nga đã giành được chiến thắng 2–0 trước Tunisia, nhưng để thua trận tiếp theo trước Nhật Bản với tỷ số 1–0, khiến bạo loạn nổ ra ở Moskva. Đối với trận đấu cuối cùng của họ với Bỉ, Nga cần một trận hòa để đưa họ vào vòng hai, nhưng để thua 3–2 và bị loại.

Romantsev bị sa thải ngay sau giải đấu và thay thế bằng Valery Gazzaev của CSKA. Nhiệm vụ của ông có vẻ khó khăn khi nhóm của Nga bao gồm Thụy Sĩ, Cộng hòa Ireland, Albania và Georgia với Ireland được coi là những người ưa thích và một bên là Thụy Sĩ đang tiến bộ là mối đe dọa ngày càng tăng. Nga bắt đầu chiến dịch với những chiến thắng trên sân nhà trước Cộng hòa Ireland và Albania, nhưng để thua hai trận tiếp theo trước Albania và Georgia. Gazzaev đã bị sa thải sau trận hòa đáng thất vọng với Thụy Sĩ ở Basel, và Georgi Yartsev sau đó được bổ nhiệm làm huấn luyện viên. Anh ấy đã vượt qua vòng loại của Nga cho trận play-off chống lại xứ Wales sau những chiến thắng trên sân nhà trước Thụy Sĩ và Georgia. Trong trận lượt đi vòng play-off, Nga đã hòa 0–0 với Xứ Wales tại Moskva, nhưng cú đánh đầu của Vadim Evseev đã giúp Nga giành chiến thắng 1–0 trong trận lượt đi tại Cardiff để đủ điều kiện tham dự Euro 2004 . Chiến thắng bị lu mờ khi tiền vệ Yegor Titov của Nga có kết quả xét nghiệm dương tính với ma túy ; Trong bối cảnh những lời kêu gọi để Nga bị loại, Titov đã bị cấm thi đấu một năm vào ngày 15 tháng 2 năm 2004.

Nga được bốc thăm ở bảng A với chủ nhà Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha và Hy Lạp. Họ không nằm trong số những đội được yêu thích để tiến bộ và việc chuẩn bị cho giải đấu bị cản trở bởi chấn thương của các hậu vệ Sergei Ignashevich và Viktor Onopko.  Nga bắt đầu giải đấu của họ với Tây Ban Nha nhưng bàn thắng muộn của Juan Carlos Valerón đã đưa Nga vào bờ vực của một trận đấu khác ở vòng bảng.  Bốn ngày sau, Nga trở thành đội đầu tiên chính thức bị loại sau thất bại 0–2 trước Bồ Đào Nha.  Trận đấu cuối cùng của nhóm dẫn đến chiến thắng 2-1 đầy bất ngờ trước nhà vô địch cuối cùng là Hy Lạp với Dmitri Kirichenkoghi một trong những bàn thắng nhanh nhất của giải đấu.

Tại vòng loại World Cup 2006, Nga được xếp vào bảng 3 cùng với Bồ Đào Nha, Slovakia, Estonia, Latvia, Luxembourg và Liechtenstein. Nga bắt đầu vòng loại với trận hòa 1-1 trước Slovakia vào ngày 4 tháng 9 năm 2004 tại Moskva và sau đó đánh bại Luxembourg 4–0, nhưng phải chịu thất bại 7–1 trước Bồ Đào Nha ở Lisbon, đây vẫn là trận thua nặng nhất của Nga. Chiến thắng trước Estonia và Liechtenstein dường như đã đưa họ trở lại đúng hướng, nhưng trận hòa 1-1 với Estonia vào ngày 30 tháng 3 năm 2005 tại Tallinn là một nỗi thất vọng lớn chứng kiến ​​sự kết thúc của triều đại Georgi Yartsev. Dưới sự dẫn dắt của người quản lý mới Yury Syomin, Nga đã có thể thắp lại hy vọng của họ với chiến thắng 2–0 trước Latvia trước khi hòa 1–1 tại Riga vào ngày 17 tháng 8 năm 2005. Nga dường như đã chuộc lỗi với các chiến thắng trước Liechtenstein, Luxembourg và trận hòa 0–0 trước Bồ Đào Nha. Trong trận đấu cuối cùng của họ, Nga cần phải thắng Slovakia tại Bratislava. Sau trận hòa 0–0, Slovakia tiến vào vòng play-off xếp trên Nga nhờ hiệu số bàn thắng bại.

Không thể vượt qua vòng loại Nga tham dự World Cup 2006, Yury Syomin từ chức vài tuần sau đó và Nga bắt đầu tìm kiếm người quản lý mới. Rõ ràng là một huấn luyện viên nước ngoài sẽ cần thiết vì hầu hết các huấn luyện viên nổi tiếng của Nga đều không thành công với đội tuyển quốc gia. Vào ngày 10 tháng 4 năm 2006, có thông báo rằng huấn luyện viên đội tuyển Úc lúc đó là Guus Hiddink sẽ dẫn dắt đội tuyển Nga trong chiến dịch vòng loại Euro 2008.

Đối với chiến dịch vòng loại Euro 2008, Nga được xếp vào bảng E cùng với Anh, Croatia, Israel, Macedonia, Estonia và Andorra. Trong phần lớn thời gian của chiến dịch, giữa Nga và Anh đã giành được vị trí cuối cùng sau Croatia. Nga đã thua Anh 3–0 trên sân khách, và trong trận lượt về ở Moskva, đã bị Wayne Rooney ghi bàn sớm. Trong hiệp hai, Nga đã dẫn trước để giành chiến thắng 2-1 với Roman Pavlyuchenko ghi cả hai bàn thắng. Vào ngày 17 tháng 11 năm 2007, Nga phải chịu thất bại 2-1 trước Israel khiến hy vọng vòng loại rơi vào tình thế nguy hiểm, nhưng Nga vẫn giành được một điểm trước Anh khi đánh bại Andorra 1–0 trong khi Anh thua Croatia 3–2.

Tại giải đấu Euro 2008, Nga được xếp vào bảng D với Thụy Điển và các đối thủ cùng bảng Euro 2004 là Tây Ban Nha và Hy Lạp. Trong trận giao hữu chuẩn bị với Serbia, tiền đạo chủ lực Pavel Pogrebnyak đã dính chấn thương và sẽ bỏ lỡ giải đấu. Nga đã thua trận mở màn với tỷ số 1–4 trước Tây Ban Nha tại Innsbruck nhưng sau đó đánh bại Hy Lạp 1–0 với bàn thắng của Konstantin Zyryanov. Trận thứ ba chứng kiến ​​Nga đánh bại Thụy Điển 2–0 nhờ các bàn thắng của Roman Pavlyuchenko và Andrey Arshavin, dẫn đến việc Nga tiến vào tứ kết ở vị trí thứ hai sau Tây Ban Nha. Đây là lần đầu tiên kể từ khi Liên Xô sụp đổ, Nga vượt qua vòng bảng của một giải đấu lớn.

Trong trận tứ kết với Hà Lan, Roman Pavlyuchenko ghi một cú vô-lê ở phút thứ 10 sau khi hiệp một kết thúc. Khi trận đấu còn 4 phút, Ruud van Nistelrooy ghi bàn nâng tỉ số lên 1–1 và đưa trận đấu vào hiệp phụ. Nhưng Nga đã giành lại thế dẫn trước khi Andrey Arshavin băng xuống bên cánh trái và tung đường chuyền về phía cầu thủ dự bị Dmitri Torbinski, người đã đệm bóng vào lưới. Arshavin sau đó đánh bại Edwin van der Sar, kết thúc trận đấu với tỷ số 3-1 và đưa Nga tiến vào bán kết một giải đấu lớn lần đầu tiên kể từ khi Liên Xô tan rã. Ở vòng bán kết, một lần nữa Nga gặp lại Tây Ban Nha và thua 0–3.

Nga được xếp vào bảng 4 trong vòng loại FIFA World Cup 2010, cạnh tranh với Đức, Phần Lan, xứ Wales, Azerbaijan và Liechtenstein. Đội bắt đầu chiến dịch với chiến thắng 2-1 trước Xứ Wales nhưng vào ngày 11 tháng 10 để thua 1-2 trước Đức. Phong độ của Nga sau đó được cải thiện, và bằng chiến thắng 3–1 trước Xứ Wales cùng ngày khi Phần Lan hòa 1–1 trước Liechtenstein, đảm bảo cho họ ít nhất một suất đá play-off. Trận đấu trên sân Luzhniki gặp Đức để đứng đầu bảng đã được 84.500 cổ động viên theo dõi. Miroslav Klose ghi bàn thắng duy nhất của trận đấu ở phút 35, đưa người Đức vào chung kết ở Nam Phi và Nga ở trận play-off.

Vào ngày 14 tháng 11, Nga đối mặt với Slovenia trong trận lượt đi của trận play-off hai lượt đi, nơi họ giành chiến thắng 2-1 nhờ hai bàn thắng của Diniyar Bilyaletdinov. Trong trận lượt về, Nga thua 0–1 ở Maribor, và Slovenia đủ điều kiện vào vòng chung kết theo luật bàn thắng sân khách. Vào ngày 13 tháng 2 năm 2010, có thông tin xác nhận rằng Hiddink sẽ rời khỏi vị trí quản lý của mình khi hợp đồng của ông hết hạn vào ngày 30 tháng 6.

Nga trực tiếp vượt qua vòng loại Euro 2012 bằng cách giành quyền tham dự vòng loại bảng B , đánh bại Slovakia, Cộng hòa Ireland, Macedonia, Armenia và Andorra. Nga được xếp vào bảng A với Ba Lan, Cộng hòa Séc và Hy Lạp. Được dẫn dắt bởi Dick Advocaat, Nga trước khi bắt đầu giải đấu được coi là những chú ngựa ô có thể có trong bóng tối, bởi họ đã bất bại gần 15 trận và giành chiến thắng ấn tượng 3–0 trước Ý chỉ một tuần trước khi trận khai mạc Euro 2012 bắt đầu. Sống theo những kỳ vọng cao đặt ra cho họ, Sbornaya khởi đầu giải đấu tốt với chiến thắng 4–1 trước Cộng hòa Séc và tạm dẫn đầu bảng với ba điểm. Alan Dzagoev ghi hai bàn và Roman Shirokov và Roman Pavlyuchenko ghi bàn. Trong trận đấu thứ hai với đồng chủ nhà Ba Lan, đoàn quân của HLV Dick Advocaat chứng kiến ​​Dzagoev tiếp tục phong độ tốt. Anh ghi bàn mở tỷ số, nhưng Ba Lan đã gỡ hòa trong hiệp hai. Mặc dù đã rút ra, kết quả không được coi là một kết quả tồi tệ. Sbornaya tràn đầy tự tin vào trận đấu cuối cùng với Hy Lạp, đội mà họ đã gặp nhau ở Euro thứ ba liên tiếp. Tuy nhiên, mọi thứ đã không diễn ra như mong đợi khi Hy Lạp có bàn mở tỷ số vào cuối hiệp một. Trận đấu kết thúc với tỷ số thua 1–0 khiến người Nga bị loại khỏi giải đấu trước sự không tin tưởng của những người ủng hộ.

Việc bị loại khỏi vòng bảng được coi là một trong những bất ngờ lớn nhất của Euro và dẫn đến phản ứng thù địch từ người hâm mộ và giới truyền thông. Advocaat và hầu hết toàn đội, chẳng hạn như Andrey Arshavin, đã bị chỉ trích nặng nề vì sự tự tin thái quá của họ.

Vào tháng 7 năm 2012, huấn luyện viên người Ý Fabio Capello được bổ nhiệm làm tân huấn luyện viên đội tuyển Nga, sau khi bị Hiệp hội bóng đá Anh sa thải vào tháng 2.

Nga đã thi đấu ở bảng F của vòng loại World Cup và giành vị trí đầu tiên sau trận hòa 1-1 với Azerbaijan trong trận đấu cuối cùng của họ. Vào tháng 1 năm 2014, sau khi đã đạt được tiêu chuẩn, Capello đã được tưởng thưởng bằng một bản hợp đồng mới có thời hạn 4 năm kéo dài đến FIFA World Cup 2018 tại Nga.

Nga nằm ở bảng H với Hàn Quốc, Bỉ và Algérie. Trong trận đấu đầu tiên ở vòng bảng, gặp Hàn Quốc, thủ môn Igor Akinfeev đã lóng ngóng trước cú sút xa của Lee Keun-ho, đưa bóng đi chệch cột dọc để dẫn trước cho Hàn Quốc. Sau đó, Nga tiếp tục gỡ hòa nhờ cầu thủ dự bị Aleksandr Kerzhakov, người đã gỡ hòa với kỷ lục 26 bàn của Vladimir Beschastnykh cho Nga, và trận đấu kết thúc với tỷ số 1–1. Trong trận đấu thứ hai, Nga cầm hòa Bỉ với tỷ số 0–0 tại Maracanã cho đến khi cầu thủ vào thay người Divock Origi ghi bàn thắng duy nhất ở phút 88. Trận đấu cuối cùng vòng bảng giữa Algérie và Nga vào ngày 26 tháng 6 kết thúc 1-1, giúp Algérie đi tiếp và loại Nga khỏi giải. Một chiến thắng cho Nga sẽ giúp họ vượt qua vòng bảng, và họ đã dẫn trước trận đấu với tỷ số 1–0 sau sáu phút nhờ công của Aleksandr Kokorin. Ở phút thứ 60 của trận đấu, một tia laze xanh đã chiếu vào mặt thủ thành Akinfeev khi anh đang cản phá một quả phạt trực tiếp của Algérie, từ đó Islam Slimani ghi bàn gỡ hòa. Cả Akinfeev và huấn luyện viên Fabio Capello đều đổ lỗi cho tia laser trong bàn thua quyết định.

Nga được xếp vào bảng G của vòng loại UEFA Euro 2016 cùng với Thụy Điển, Áo, Montenegro, Moldova và Liechtenstein. Nga đã bắt đầu chiến dịch của họ một cách tốt đẹp với chiến thắng 4–0 trước Liechtenstein. Tiếp sau đó là chuỗi phong độ không suôn sẻ của Nga, hai trận hòa 1-1 trước Thụy Điển và Moldova và hai trận thua 0-1 trước Áo. Nga được xử thắng 3–0 trước Montenegro do bạo loạn đám đông. Ở giai đoạn này, Nga có vẻ như đang đứng thứ ba trong bảng của họ trước khi họ trở lại bằng cách giành chiến thắng trong các trận đấu còn lại trước Thụy Điển, Liechtenstein, Moldova và Montenegro để đứng thứ hai trong bảng đấu loại của họ trên Thụy Điển và đủ điều kiện tham dự VCK Euro 2016.

Trong vòng bảng của giải đấu, UEFA đã áp dụng biện pháp truất quyền thi đấu đối với đội tuyển Nga vì hành vi gây rối với đám đông trong trận đấu vòng bảng với đội tuyển Anh. Nga bị loại khỏi giải trong trận đấu cuối cùng vòng bảng gặp Xứ Wales (thất bại 3–0); trước đó, họ chỉ thu được một điểm duy nhất từ ​​trận hòa 1-1 trước Anh, sau đó là trận thua 2–1 trước Slovakia.

Nga đã đủ điều kiện tham dự Confederations Cup 2017 với tư cách chủ nhà, nhưng một lần nữa lại tạo ra một màn trình diễn tệ hại. Sau khi đánh bại New Zealand 2–0 ngay từ đầu, Nga đã khiến người hâm mộ thất vọng khi để thua 0–1 trước Bồ Đào Nha và 1–2 trước Mexico, do đó một lần nữa bị loại khỏi vòng bảng của một giải đấu lớn của FIFA. Bất chấp màn trình diễn tệ hại này, Stanislav Cherchesov, được bổ nhiệm làm huấn luyện viên đội tuyển Nga sau Euro 2016, được phép giữ công việc này vì RFU coi giải đấu là sự chuẩn bị cho World Cup 2018 của Nga hơn là giải đấu chính thức.

Vào ngày 2 tháng 12 năm 2010, Nga được chọn đăng cai World Cup 2018 và đương nhiên đủ điều kiện tham dự giải đấu. Trong các trận giao hữu trước giải đấu, Nga không có được kết quả tốt. Đội đã thua nhiều trận hơn là thắng và điều này khiến thứ hạng FIFA của họ rơi xuống thứ 70, thấp nhất trong số tất cả những đội tham dự World Cup và thấp nhất trong lịch sử bóng đá Nga. Nga nằm chung bảng A với Ả Rập Saudi, Ai Cập và Uruguay ở vòng bảng.

Tuy nhiên, mặc dù có một loạt các kết quả kém cỏi trong các trận khởi động, Nga đã bắt đầu chiến dịch World Cup của họ với màn hủy diệt Ả Rập Saudi với tỷ số 5–0, đội hơn họ 3 bậc trên bảng xếp hạng, vào ngày 14 tháng 6 trong trận mở màn. của FIFA World Cup 2018. Vào ngày 19 tháng 6, Nga thắng trận thứ hai của vòng bảng, đánh bại Ai Cập với tỷ số 3–1, nâng hiệu số bàn thắng bại lên +7 chỉ sau hai trận đã đấu. Chiến thắng trước Ai Cập tất cả đã đảm bảo cho Nga tiến vào vòng loại trực tiếp lần đầu tiên kể từ năm 1986, khi họ thi đấu với danh xưng Liên Xô; và cũng là lần đầu tiên trong lịch sử của họ với tư cách là một quốc gia độc lập. Họ chính thức vượt qua vòng loại trực tiếp vào ngày hôm sau, sau chiến thắng 1–0 của Uruguay trước Ả Rập Xê Út. Trận cuối vòng bảng của Nga là trận đấu với nhà vô địch thế giới hai lần (1930 và 1950) và cường quốc Uruguay, thua 3–0, và đứng thứ hai sau vòng bảng.

Tiến lên từ vị trí thứ hai của nhóm, Nga đối đầu với Tây Ban Nha tại Vòng 16 ở Moskva. Tây Ban Nha được coi là một trong những giải đấu được yêu thích nhất với nhiều cầu thủ xuất sắc ở cấp câu lạc bộ và quốc tế, đã vô địch giải đấu năm 2010. Nga đã gây bất ngờ trước Tây Ban Nha trong một trong những cú sốc lớn nhất trong lịch sử World Cup; đánh bại họ trong loạt sút luân lưu sau khi trận đấu kết thúc với tỷ số 1-1 trong thời gian thi đấu chính thức. BBC Sport và The Guardian mô tả đây là một trong những bất ngờ lớn nhất của giải đấu, khi xem xét cách Nga là đội có thứ hạng thấp nhất trước cuộc thi, và theo một số người, có một trong những đội tệ nhất của cuộc thi. Trước những người Tây Ban Nha nổi tiếng với tiki-taka, huấn luyện viên Stanislav Cherchesov đã sử dụng một đội hình 5–3–1–1 chơi phòng ngự lùi sâu và phòng ngự với mười người nhưng vẫn để thủng lưới một bàn sau một pha phản lưới nhà của trung vệ lớn tuổi Ignashevich. Bàn gỡ hòa 1-1 được tiền đạo Artem Dzyuba ghi từ một quả phạt đền sau khi trung vệ của Tây Ban Nha Gerard Pique phạm lỗi để bóng chạm tay trong vòng cấm. Thủ môn Igor Akinfeev, người đã cản phá hai quả phạt đền bao gồm một pha cản phá bằng chân để từ chối Iago Aspas của Tây Ban Nha, được bầu chọn là "Budweiser Man of the Match". Chiến thắng trước Tây Ban Nha đã khiến những người ủng hộ và người dân Nga có những màn ăn mừng cuồng nhiệt, khi họ lọt vào tứ kết lần đầu tiên kể từ sau thời kỳ Liên Xô. Bình luận viên Denis Kazansky của kênh Match TV cho biết: "Ngay từ ngày đầu tiên, chúng tôi đã không kỳ vọng nhiều vào đội bóng của mình. Sau đó, suy nghĩ dần chuyển sang chiến thắng. Những gì chúng tôi thấy là sự thay đổi đáng kể trong thái độ của mọi người và trong lịch sử bóng đá Nga."

Sau đó, Nga đấu với Croatia trong trận tứ kết diễn ra tại Sochi, vào ngày 7 tháng 7. Huấn luyện viên Stanislav Cherchesov chuyển sang sử dụng hàng thủ 4 người đã khai thác thành công lối chơi tấn công của Croatia vốn tỏ ra dễ bị phản công của Nga. Nga ghi bàn đầu tiên (một pha sút xa của Denis Cheryshev, đó là bàn thắng thứ tư của anh trong giải đấu và sau đó được đề cử cho Giải thưởng Puskás) và cuối cùng (một cú đánh đầu của Mário Fernandes ở phút 115) khi trận đấu kết thúc 2–2 sau hiệp phụ, và sau đó bị loại 3-4 trong loạt sút luân lưu. Tuy nhiên, đây là kỳ World Cup hay nhất của Nga hoạt động kể từ sau thời kỳ Liên Xô. Đội đã đến thăm FIFA Fan Fest ở Moskva vào Chủ nhật, ngày 8 tháng 7 năm 2018, để cảm ơn những người ủng hộ của họ và nói lời tạm biệt. Sau khi World Cup diễn ra, vị trí của Nga trong bảng xếp hạng FIFA đã tăng từ 70 lên 49.

Nga tham dự UEFA Nations League lần đầu tiên, nơi họ bị cầm hòa với Thổ Nhĩ Kỳ và Thụy Điển. Nga đã có một khởi đầu đầy hứa hẹn, với hai chiến thắng trước Thổ Nhĩ Kỳ và một trận hòa trên sân nhà trước Thụy Điển. Tuy nhiên, Nga đã lãng phí cơ hội thăng hạng lên League A sau khi nhận thất bại 0–2 trước Thụy Điển, do đó họ mất vị trí đầu tiên vào tay Thụy Điển và buộc phải ở lại League B.

Về vòng loại, đội tuyển Nga được xếp vào bảng I với Bỉ là đối thủ khó chơi nhất. Ngoài Bỉ, những đối thủ còn lại là Kazakhstan, San Marino, Síp và Scotland.

Ngoại trừ trận thua 1-3 trước người Bỉ trên sân khách, Nga đã đánh bại các đối thủ khác trong nhóm. Đội tuyển Nga đã đánh bại San Marino với tỷ số 9–0 sau hai trận thắng 7–0 vào năm 1995 và năm 2015. Cùng với chiến thắng trước San Marino, Nga đã đánh bại Scotland, Síp và Kazakhstan hai lần và cuối cùng lọt vào VCK Euro 2020. Nga củng cố vị trí thứ hai của mình trong bảng mặc dù bị đội xếp thứ nhất Bỉ đè bẹp với tỷ số 1–4 trên sân nhà.

Nga đã thua trận đầu tiên trước Bỉ với thất bại 3–0, nhưng đã thắng trận thứ hai trước Phần Lan với tỷ số 1–0. Tuy nhiên, Nga đã bị loại khỏi đối thủ trong trận đấu cuối cùng vòng bảng với Đan Mạch, nơi họ thua 1–4.

Sau khi Nga bị loại khỏi giải đấu, Stanislav Cherchesov đã bị sa thải khỏi cương vị huấn luyện viên.

Nga đã thi đấu ở League B cho mùa giải, qua đó cùng với Thổ Nhĩ Kỳ , Serbia và Hungary. Nga khởi đầu thoải mái, đánh bại Serbia và Hungary để giành vị trí đầu tiên. Trong hai trận đấu gần đây nhất, họ phải chịu hai trận thua tại Thổ Nhĩ Kỳ và 0–5 trước Serbia và kết thúc bảng ở vị trí thứ hai, còn lại ở League B.

Sau khi Liên Xô tan rã, Liên đoàn bóng đá Nga đã lựa chọn một bản sắc mới, thay thế bộ trang phục Adidas màu đỏ và trắng bằng các dải do Reebok cung cấp. Reebok đã giới thiệu đội tuyển trong bộ trang phục màu trắng, lam và đỏ phản ánh quốc kỳ Nga đã sẵn sàng. Năm 1997, Nike quyết định thiết kế đơn giản hơn chỉ sử dụng màu xanh và trắng. Thiết kế, được sử dụng tại FIFA World Cup 2002 và Euro 2004, chủ yếu bao gồm phần đế màu trắng với đường viền màu xanh lam và sự kết hợp đối lập cho bộ đồ đá banh sân khách. Sau khi không đủ điều kiện tham dự FIFA World Cup 2006, Nike đã chuyển sang một hướng khác bằng cách giới thiệu lại màu đỏ, lần này là áo đấu sân nhà, trong khi màu trắng được đảo ngược làm màu sân khách. Xu hướng này được tiếp tục bởi Adidas, người đã tiếp quản với tư cách là nhà cung cấp vào tháng 9 năm 2008.  Mùa giải 2009–10 đánh dấu một sự thay đổi lớn khác trong thiết kế bộ quần áo bóng đá với việc giới thiệu màu hạt dẻ và vàng làm chủ đạo. màu sắc nhà. Tuy nhiên, sự kết hợp này đã được chứng minh là tồn tại trong thời gian ngắn khi sự trở lại với màu đỏ và trắng được thực hiện vào năm 2011. Phiên bản của bộ quần áo bóng đá được sử dụng tại Euro 2012 có đế màu đỏ với đường viền vàng và cờ Nga được đặt theo đường chéo trong khi bộ quần áo bóng đá sân khách có màu trắng tối giản với sự kết hợp trang trí màu đỏ. Tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2014, bộ quần áo bóng đá đã quay trở lại tông màu hạt dẻ và vàng một lần nữa, với các sọc màu cờ Nga được dựng theo chiều ngang ở tay áo, mặt trước bao gồm hoa văn ở các sắc thái khác nhau của màu hạt dẻ mô tả Đài tưởng niệm những kẻ chinh phục không gian. Bộ đồ đá banh sân khách 2014 chủ yếu có màu trắng với đường viền màu xanh lam, phần trên cùng của mặt trước bên dưới phần trang trí cho thấy quang cảnh Trái đất từ ​​không gian. Hai bên và mặt sau của cổ áo được làm bằng màu sắc của quốc kỳ Nga. Bộ quần áo bóng đá của FIFA World Cup 2018 không có nhiều trang trí trong đó, ngoại trừ quốc huy. Áo đấu màu đỏ sân nhà có thiết kế rất giống với đồng phục của đội tuyển bóng đá Olympic Liên Xô mà nó sử dụng tại Thế vận hội mùa hè 1988, giải đấu lớn cuối cùng tính đến năm 2018 mà Nga hoặc Liên Xô vô địch. Mặt sau của mặt trong áo có in khẩu hiệu "Cùng nhau đi đến chiến thắng" (tiếng Nga : Вместе к победе) bên dưới cổ áo. Nhà cung cấp áo đấu chính thức của đội tuyển Nga kể từ năm 2008 là Adidas.

Do Nga là quốc gia kế tục Liên Xô nên tất cả các danh hiệu này thuộc về đội tuyển Nga

Đội tuyển Nga đã 11 lần tham dự một vòng chung kết Giải vô địch bóng đá thế giới, trong đó thành tích cao nhất là vị trí thứ 4 năm 1966 với tư cách là Liên Xô.

Đội tuyển Nga đã 12 lần tham dự một vòng chung kết Giải vô địch bóng đá châu Âu, trong đó thành tích cao nhất là chức vô địch năm 1960 với tư cách là Liên Xô.

Danh sách cầu thủ chính thức được triệu tập cho các trận giao hữu với Brunei vào ngày 15 tháng 11 năm 2024 và với Syria vào ngày 19 tháng 11 năm 2024.[6]

Các cầu thủ dưới đây từng được triệu tập trong vòng 12 tháng.

Đây là danh sách các cầu thủ nổi tiếng của đội tuyển bóng đá quốc gia Nga. Về các cầu thủ đội tuyển Liên Xô, xem đội tuyển bóng đá quốc gia Liên Xô.

Artem Dzyuba cùng với Aleksandr Kerzhakov là vua phá lưới trong lịch sử tuyển Nga với 30 bàn thắng

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Đội tuyển bóng đá quốc gia Áo (tiếng Đức: Österreichische Fußballnationalmannschaft) là đội tuyển cấp quốc gia của Áo do Hiệp hội bóng đá Áo quản lý.

Thành tích cao nhất của đội cho đến nay là vị trí thứ 3 tại World Cup 1954, tấm huy chương bạc tại Thế vận hội Mùa hè 1936 và lọt vào vòng 16 đội tại 2 kỳ Euro: 2020, 2024.

Áo đã có 4 lần tham dự vòng chung kết Giải vô địch bóng đá châu Âu, trong đó hai lần đầu tiên góp mặt vào các năm 2008 và 2016 đều bị loại ở vòng bảng, hai lần tiếp theo vào các năm 2020 và 2024 đều dừng bước ở vòng 16 đội.

Áo từng bốn lần tham dự Thế vận hội, trong đó thành tích tốt nhất là giành được một tấm huy chương bạc.

Đội hình đã hoàn thành UEFA Euro 2024. Số liệu thống kê tính đến ngày 2 tháng 7 năm 2024 sau trận gặp Thổ Nhĩ Kỳ.

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Đội tuyển bóng đá quốc gia Kuwait (tiếng Ả Rập: منتخب الكويت لكرة القدم‎) là đội tuyển cấp quốc gia của Kuwait do Hiệp hội bóng đá Kuwait quản lý. Đội đã 1 lần giành quyền tham dự vòng chung kết Giải bóng đá vô địch thế giới vào năm 1982 dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên người Brasil Carlos Alberto Parreira. Tại giải đấu đó, đội đã để thua cả ba trận trước Anh, Pháp, Tiệp Khắc và dừng bước ở vòng bảng. Đây cũng là thời kỳ hoàng kim của bóng đá Kuwait với chức vô địch châu Á 1980, ngôi á quân 1976 cùng với chức vô địch Tây Á 2010.

Tại sân chơi cấp khu vực, tuyển Kuwait đã 9 lần vô địch Cúp bóng đá vùng Vịnh, đây cũng là kỷ lục của giải.

Ở cấp độ các đội tuyển trẻ, tuyển Olympic Kuwait đã một lần tham dự vòng chung kết Thế vận hội Mùa hè 2000.

Thành tích đáng kể khác của bóng đá Kuwait là đội đã từng giữ kỷ lục về trận thắng đậm nhất trong một trận đấu quốc tế sau khi đè bẹp Bhutan với tỉ số 20–0 vào năm 2000. Kỷ lục này được phá năm sau đó bởi chiến thắng 22–0 của tuyển Úc trước tuyển Tonga.

Ngày thi đấu: 3, 11 và 15 tháng 6 năm 2021 Đối thủ: Úc, Jordan và Đài Loan Giải đấu: Vòng loại World Cup 2022 Số liệu thống kê tính đến ngày 15 tháng 6 năm 2021 sau trận gặp Đài Loan.

Dưới đây là tên các cầu thủ được triệu tập trong vòng 12 tháng.

Các huấn luyện viên trưởng đội tuyển Kuwait